"Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi.Từ lâu rồi mỗi lần gặp nỗi lo lắng gì thì luôn luôn tôi lại bàn đánh máy, đánh hai câu hỏi sau nầy, rồi đánh luôn những câu trả lời nữa:Như thế có phải là tôi khuyên bạn cúi đầu mà chịu hết những nghịch cảnh trên đường đời không? Không bao giờ tôi có mảy may ý đó.Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu.Tôi quen một người ở Chicago có nhiều lẽ để phàn nàn về sự vô ơn của con riêng vợ.Bỗng có cơn dông nổi lên, muốn phá tan cái lều vải của chúng tôi.Nhưng mấy năm trước đây, các nhà học rán tìm xem óc người ta làm việc được bao lâu mà không thấy mệt, nghĩa là không thấy "sức làm việc kém đi".000 bác sĩ và nữ điều dưỡng làm việc náo nhiệt ngày đêm.Nhưng sau tôi nhận thấy rằng tôi khùng.Cảnh chết chóc và đau lòng xẩy tới bên hàng xóm.
