Quá nhiều lí do để sống. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Bù lại, ông sẽ làm nô lệ nghệ thuật cho họ vĩnh viễn?
Đó là một niềm an ủi. Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột.
Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua.
Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ.
Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên. Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể. Để hồi phục và phát huy sức mạnh thực sự.
Tôi còn phải khỏe hơn cậu nhiều chứ. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương.
Tôi chưa làm thế bao giờ. Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.
Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian. Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật. Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù.
Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên.
Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình.