Chừng nào ta còn sống , ta còn nếm trải nỗi sầu khổ, buồn phiền và đau đớn.Vì thế,ta không nên e sợ những sai lầm ,trở ngại hay thất bại.Trên thực tế, từ “công việc” chỉ mới được phát minh trong các cuộc cách mạng công nghiệp.Quyển sách của anh “ Đối diện với mặt trời” (Facing the Sun) và câu chuyện của anh đã gây một tiếng vang lớn trong xã hội Đài Loan.Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc.Hôm nay tôi xin ca ngợi Christopher Columbus – vì tôi thấy ông, một tù nhân giữa đống dây xích, “phần thưởng” dành cho ông vì sự hy sinh của ông trong việc dong buồm đến những vùng biển chưa được biết đến trên bản đồ, để khám phá ra một lục địa vô danh và chứng minh rằng trái đất tròn.Nó không có được cảm giác đau đớn.Cuộc đời chúng ta ví như chiếc máy bay sẽ đi lạc hướng liên miên .Tôi bị cáo buộc là đã phí phạm ngân quỹ công ty.Việc học của ông phải tạm dừng vì chiến tranh thế giới thứ 2 nhưng ông đã biết tận dụng nó bằng cách mở sạp bán nước giải khát,bánh ngọt và trái cây .