Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú. Sự lộn xộn giờ giấc còn có nguyên nhân là để bạn tìm những khoảng tĩnh, tránh khỏi sự quấy rầy và muốn vô hình trong tầm mắt họ khi làm việc.
Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù.
Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem. Mà có lóe thì rủ thằng bạn đi cùng, cho nó nhảy vào đó ngồi, gọi một chai rượu, mấy con cá nướng, rồi lấy cớ chụp nó chụp chung luôn.
Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi. Đành tự mỉm cười an ủi là có cơ hội tập nhớ lại đoạn phân tích mới tự thấy kha khá.
Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát. Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại. Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có.
Mắt và đầu đau đã thành nhàm. Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.
khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Dòng họ nhà mình phải rạng danh… Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.
Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương. Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa. Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.
Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa. Bàn tay kia cũng không phải của nàng.
Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột. Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà… Mẹ: Em cảm ơn các bác đã lo cho cháu.