- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.Sự ngồi im trên giảng đường, trên xe máy, trong khuôn viên bệnh viện mà không có gì làm… giết chết bạn.Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.Tớ không biết và tớ cũng biết.Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều.Rồi, tôi phải tập chứ.Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi.Càng xa em ta càng thấy yêu em.