Cạnh đó là ngôi tháp Đền Chuông đồ sộ được phủ sơn trắng toát.Ông Algamish nhìn thấy tôi liền bảo:– Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu.- Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi.Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy?Ông ấy hứa sẽ chia lợi nhuận cho cháu.Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.Một hôm, trong cơn tuyệt vọng, tôi quyết định trốn khỏi Babylon để đến một nơi khác với hy vọng làm lại cuộc đời.Mathon lấy ra một vật có hình dáng giống con bọ, bằng ngọc lam rồi thuận tay liệng nó trên sàn nhà, nói một cách miệt thị:Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng.