Tôi viết theo ông ta. Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó. Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau.
Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu. Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo. Ông viết tất cả, không sửa chữa.
Anh dạy em, biết, quay ngay. Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian. Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất.
Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức. Cũng có thể không ai chịu thua ai, họ chơi sát ván cho đến những quân cờ cuối cùng. - Ông cụ tôi bị liệt toàn thân.
Đừng ví ta với sự chung chung của số đông. Có vẻ đã thành công trong bài thuốc mị dân. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.
Cũng có thể gọi là sáng hôm sau. Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn. Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.
Họ để khao khát cải tạo đời sống héo khô ngay từ lúc chưa mọc lên. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.
Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Rồi chúng tôi vào phòng tập. Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình.
Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy. Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ.
Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn.