Jobs nói: “Đi nhanh với tôi nào. Ta phải cạnh tranh thế nào? Để trả lời câu hỏi đó, ông bắt đầu bằng việc mô tả những mặt hạn chế của việc sử dụng các dịch vụ miễn phí. Nhưng điều đó thực khó khăn.
Những tràng pháo tay lớn nổ ra khi bức ảnh Jobs từ năm 1984 hiện ra trên màn hình trên cao. Chính nhà báo của tờ Silicon Valley, Michael s. Woz cũng nhấn mạnh những gì ông gọi là phần quan trọng: “một bàn phím dễ sử dụng thay vì một bảng điều khiển ngu ngốc khó hiểu đặt trước mặt với một loạt các đèn chiếu sáng và thiết bị chuyển mạch.
Để điều hành mảng phần mềm, ông sử dụng người bạn Avie Tevanian của mình. Rubinstein cũng đồng ý: “Tôi không nghĩ cậu ấy đã tha thứ cho tôi vì việc đó. Khi mọi việc đã qua, Lasseter và nhóm làm việc của ông quá lo lắng đến nỗi không dám đề nghị thêm một khoản tiền cho một bộ phim ngắn khác.
Vừa bước vào, Jobs đã cất tiếng hỏi: “Anh có giỏi không? Chúng tôi chỉ cần những người thật sự tài giỏi để cùng thiết kế ra Mac, và tôi không chắc là anh có đủ tài năng để làm việc đó. ” Trong trường hợp này và cả những trường hợp khác, Jobs đã đứng về phía Ive. “Chúng tôi có ít hơn 90 ngày cho tới lúc phá sản,” ông nhớ lại.
Và với sự điềm đạm và cương quyết vốn có, cha ông đã nói với nhà trường rằng ông ấy cũng muốn nhà trường cư xử như vậy: “Hãy nhìn nhận vấn đề, đó không phải là lỗi của cậu bé. “Vậy thì hãy dừng việc này lại,” bà nhấn mạnh. ông cố gắng hướng sự chú ý của tất cả các đồng nghiệp ở Apple sang một trung tâm nghiên cứu mang tính đột phá ở ngay Palo Alto, nơi đã mở đường cho những ý tưởng như thế này.
Eliot thì ẩn trong những đánh giá đó là cái bóng giữa nhận thức và sáng tạo. Cậu ấy không chịu khuất phục - và tôi cũng sẽ không chịu khuất phục nếu ở vào vị trí của Jobs - vì thế mà tôi đã đồng ý. Khả năng tập trung đã cứu Apple.
Theo lời Andy Hertz-feld, một trong những kỹ sư thời kỳ mới thành lập của Cuối cùng tôi đã quyết định rằng mình nợ người này sự thật. Cứ khoảng vài tháng, nó lại đứng trước nguy cơ bị “xóa sổ”.
Thuyết phục IBM cho phép Paul Rand làm việc cho NeXT là một điều kỳ diệu, nó đã khích lệ niềm tin có chút không thực tế của Jobs. “Chúng tôi không muốn nghĩ tới những con dao của mình bị gắn lại bằng keo d́n,” Ive nói. Vài ngày sau Jobs nhận được cuộc gọi từ Schmidt, ông này đã từ chức khỏi ban giám đốc của Apple vào mùa hè năm trước, ông đề xuất một cuộc hẹn, và họ gặp nhau tại một quán cà phê ở trung tâm mua sắm Palo Alto.
“Windows đã thắng,” ông nói. Ông nói: “Tôi sẵn sàng trải qua tất cả những chuyện đó một lần nữa để có cơ hội cho con trai chứng kiến mình làm việc. Hầu hết các cuộc nói chuyện trong bữa tối là về giáo dục.
ông cần thời gian để nghỉ ngơi và thoát khỏi người giám hộ của mình, Bob Belleville, kẻ mà ông không ưa cho lắm. ” Người trợ lý từ chối. Từ đó trở đi, công ty này chẳng còn ra thể thống gì nữa.