Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm.Chẳng hạn, bà không biết dân Hy Lạp thịnh trước hay dân La Mã thịnh trước.Khi ông Adamson tới, viên kiến trúc sư dặn: Ông Eastman bận việc lắm.Thầy có giọng nói của một tài tử.Lời đó quan trọng tới nỗi tôi muốn lặp lại một lần nữa: "Chẳng thà đi bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách hàng để suy nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ được mình sẽ nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời mình ra sao?".Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết."Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký.Trước khi tới thăm ông, tôi tình cờ được hay rằng ông mới ký một tấm chi phiếu một triệu mỹ kim, rồi sau khi hủy bỏ đi, vì không cần xài tới, ông đem đóng khung lại, giữ làm kỷ niệm một vật hiếm có."Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn.Ông chạy ngay lại khách sạn của Chaliapine và gặp mặt, ông than thở, giọng thành thật, não nùng: "Đáng tiếc cho em quá! Thiệt đáng tiếc! Tất nhiên là em ca không được rồi.
