Tất nhiên bạn cần phải có những tính cách: Cởi mở, nhiệt tình, sự quan tâm, và luôn trong tư thế sẵn sàng để hỏi. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói.
Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu. (Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!). Tôi biết điều này không dễ dàng.
Tôi có thể khẳng định với bạn rằng, các ngôi sao cũng thích một cuộc trò chuyện bình thường như tôi với bạn mà thôi. Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn. Tuy nhiên bao giờ cũng vậy, bạn cần đặt câu hỏi giả định đúng lúc đúng nơi, nội dung cũng phù hợp và chừng mực.
Mỗi khi Williams có mặt là phòng xử án sôi động và nóng hẳn lên. Nhưng đêm nay tôi sẽ trình bày theo một phong cách khác. Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại.
Yêu hay ghét đơn giản chỉ là những cảm xúc bình thường cần phải có của một con người. Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói. Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi.
Không chừng chúng tôi còn mời cả tổng thống Eisenhower. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy. Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính.
Một khi bạn đã giới thiệu rình rang như vậy, đâu ai còn bất ngờ nếu chuyện của bạn quả thật rất vui? Trái lại, nếu nó bình thường thì tất cả mọi người đều thất vọng! Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic. Dẫu ông vẫn luôn cố gắng pha trò khi nói chuyện nhưng không thành công như người khác.
Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói. Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói. Nhạy bén đặt ra những câu hỏi thú vị.
Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.
Và thế là chàng ca sĩ đã trò chuyện hết sức cởi mở như chính con người thật của mình. Boom-Boom chào đón tôi với một nụ cười lớn hết cỡ: Chúng tôi rất vui sướng khi thấy anh đến! Khi vừa bước lên sân khấu, chân phải của tôi đặt ngay vào cái khoảng nhỏ đó.