Giờ chỉ còn là vấn đề chàng đã chon đúng địa điểm hay không, nhưng chàng cũng không còn mấy lo lắng về điều đó nữa. Thưa Nữ hoàng của các loài cây, xin Người cho phép con được tỉa bớt một số nhánh cây trong rừng này có được không ạ? Tôi cũng khôngbiết nữa.
Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. Tôi cũng khôngbiết nữa.
Sau khi đã tạo ra tất cả những điều kiện cần thiết thì hãy nhẫn nại, đừng vội từ bỏ dù có bất kỳ điều gì xảy ra. Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max:
Vì thế Nott lên tiếng chào bà: Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi. Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa.
Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua. Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo.
Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy. Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối.
Chắc anh mất trí rồi. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? - Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ?
May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Cậu chắc còn nhớ mẹ cậu đã nhiều lần sẻ bớt thức ăn cho chúng tôi vì bà hiểu là cuộc sống của nhà tôi khó khăn như thế nào. Sid còn thông minh hơn cả Morgana.
Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu.
Chàng căng người quan sát. Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi.