“Hãy đói khát và dại dột”. Sự phá hủy của công nghệ mà tôi từng nhìn thấy có thể là truyền hình. Tất nhiên, chúng tôi cũng là nhà sản xuất tốt như Dell.
Jobs nói rằng Apple đã dẫn đầu trong lĩnh vực nhạc số và sẽ khó bị phá hủy hơn là người ta vẫn nghĩ. Có thể họ nghĩ việc trộm âm nhạc như việc điều khiển 70mph ở xa lộ. Và đó không có nghĩa điều đó tốt bởi vì nó không như vậy.
Đầu tiên, các nhân viên đã nổi giận tuy nhiên, về sau, họ bắt đầu phó thác cho Steve công việc tiếp thị. Chỉ có điều ông tìm học những cái cần thiết cho cuộc đời của mình. Rõ ràng âm nhạc quan trọng đến tương lai của Apple.
Thế là, một ý tưởng lại lóe lên trong đầu Steve Jobs: mở rộng phạm vi áp dụng của luật để có thể tặng máy tính cho các trường học. Đó là một bi kịch!”. Bất kể sự giàu có của mình, được Forbes ước tính tổng tài sản khoảng 4,4 tỉ đôla, Jobs vẫn duy trì một cuộc sống khá giản dị, đặc biệt là so với những tiêu chuẩn của Hollywood.
Và cái ngày “định mệnh” cũng đã xảy ra. Và cũng giống như trong bất kỳ mối quan hệ nào, nó sẽ chỉ tốt đẹp thêm theo năm tháng mà thôi. Nhưng đi bộ 5m thì chắc chắn là có”, Johnson mỉm cười.
Steve chỉ vào bàn họp, khi ấy đang đặt bốn chiếc máy tính và nói: “Đây là sản phẩm của chúng ta”. Như trường hợp của Hewlett-Packard. Cả hai đều tạo ra tiền nhưng chúng tôi luôn ưu tiên cho mục tiêu tạo ra những sản phẩm thú vị” – ông giải thích.
Khách hàng thì ra đi, đồng thời sự độc quyền có điều khiển đang xảy ra trên đất nước chúng ta. Tại triển lãm đó, ở gian hàng của mình, Apple đã “trình làng” máy Apple I và mô hình máy Apple II. Cái tên Apple Com- puter được chọn bởi vì họ không tìm thấy tên nào tốt hơn và táo là loại trái cây mà Steve rất yêu thích vào lúc đó.
Sau sự ra mắt iPod mini cuối năm 2004 và iPod shuffle đầu năm 2005, Apple đã bán được 6 triệu máy một quý. Chắc chắn, tôi sẽ gọi vài người trong các bạn nhiều hơn trong tháng 8, tôi mong sẽ gặp lại các bạn vào tháng 9. Thực tế, trong suốt những năm ở Apple, Jobs cho biết đã dành “150%” thời gian và sức lực của ông vào công ty.
Tôi cũng nhớ rất nhiều về cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba. Chúng tôi không có máy tính cá nhân. Còn Paul, một người yêu âm nhạc, lại cảm thấy bị ám ảnh bởi những chiếc iPod.
Chúng tôi thật sự muốn dành cho các ông một phần trong đó. Một thế hệ người Mỹ đang khát khao chinh phục và làm chủ thế giới bằng thương mại. Và giả định rằng công ty ghi đĩa sẽ nhận lại tiền tạm ứng khi nghệ sĩ thành công.