Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Xung quanh là người.
Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có. Hoặc sẽ bắt mình quên. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống.
Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò. Không hẳn là sợ mất cho bạn. Thảo nào mà người ta khát hiện sinh.
Giấy vệ sinh ở đâu nhỉ, bác trai thì đang cạo râu hay làm gì đó trong nhà tắm. Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.
Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì. Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác. Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.
- Rất tiếc là không thể, thưa ông. Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về.
Mà việc này xảy ra như cơm bữa. Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Con nói chuyện với bác này.
Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Lúc đó tôi không có nhà.
Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Và đem năng lực của ta đi xa hơn.
Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Cháu mai sau là chúa sợ vợ.