Xec Lao

Cò to xoạc gái tây p3

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chỉ là ta đang viết. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Bác tôi bảo: Chào chú đi con.

    Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Lúc về, thằng em tớ bảo: Buồn cười, cứ nghĩ có cái búa gõ cho mấy chú phía trước mỗi chú một phát, bực cả mình. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.

    Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết. Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện. Vấn đề là hắn chưa tìm được những người dẫn đường có thể tin cậy.

    Thế mà rồi cũng ngủ được. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Phố phường quanh nhà lại bình thường.

    Ngập ngừng vuốt ve sống mũi. Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được. Để ngòi bút của anh bớt đớn đau.

    Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm. Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng. Những người sẽ bảo vệ, giúp đỡ anh cũng như anh bảo vệ, giúp đỡ họ.

    Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.

    Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn. Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.

    Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.

    Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap