Bây giờ, hãy trở lại là bạn. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh. Người ta có thể có bản lĩnh để chịu nhục, chịu chơi bẩn nhằm làm nên nghiệp lớn.
Cái nồi inox đen sì. Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật.
Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Cũng có thể là khuôn mặt cũ. Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.
Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt. Nên cháu mới dám cãi như thế. Kẻ có tài là kẻ biết tận dụng mọi thứ, kể cả cái hỏng hóc, kể cả sự tuyệt vọng của chính mình.
Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương. Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng. Chứ không phải như thời của tôi bây giờ.
Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng. Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa.
Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.
Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành. Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.
Bạn lại muốn lưu lại. Chứ không thở dài như những người thân… Nên cứ phải từ từ từ từ.
Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ. Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế. Thích làm cả cái mình không thích.